Đọc chap 7 truyện tiên hiệp “Nghịch thiên tà thần”

Nghịch Thiên Tà Thần

Chap 7: Băng Vân Tiên Cung

Tác giả: Hỏa Tinh Dẫn Lực

Bạn đang đọc truyện online

“Bị chúng ta cố tình hủy hoại?” nhì hàng chân mày Tiêu Triệt khiêu vũ dựng mãnh liệt. Từ bé bỏng đến to, bất cứ nghe đc từ trong mồm gia gia hắn, Hay là lưu truyền bên ngoài, số đông là trời sinh hắn huyền mạch bị tàn phế truất. Trong cả chính phiên bản thân hắn, hiện thời có được ký ức của Y Thánh truyền nhân sau khi “Trùng sinh”, mới phát giác huyền mạch ko toàn vẹn của bản thân chẳng phải là Tiên Thiên bất túc.

Hạ Khuynh Nguyệt lại câu nói ra huyền mạch hắn bị tàn phế truất chẳng hề vì Tiên Thiên, mà bởi vì sau khi thành lập bị ngoại lực gây thương tích.

sự thật này, xấp xỉ Tiêu môn không một ai nhìn thấu, Hạ Khuynh Nguyệt chỉ là vỏn vẹn vài cái hô hấp thời gian ngay tức khắc nhìn thấy phân minh thấu đáo.

Nữ nhân này…

“Không sai.” Hạ Khuynh Nguyệt cụp hàng lông mi xuống, nhẹ nhàng nói: “Hơn nữa còn làm việc thời khắc lúc bé xíu bị thương nặng, mà bạn của ngươi ko phát hiện kịp thời, yêu cầu không tồn tại triển khai chữa trị, theo sự cứng cáp của thân thể, chi thế của huyền mạch tàn phế truất cũng nhiều loại thành hình… Chính xác không có khả năng chữa trị!”

Đọc truyện: kết hôn âm dương

1 câu sau cuối, Hạ Khuynh Nguyệt nói ra cực kì cương quyết tự tin. Người trưởng thành và cứng cáp giả dụ huyền mạch bị tổn hao, sẽ làm Huyền Lực thất thoát béo, nhưng mà còn thêm tổng cộng hiệ tượng có thể chữa trị. Mà thiếu nhi trước thời kỳ trưởng thành trưởng thành, giả dụ huyền mạch tàn phế truất, thì khi huyền mạch cứng cáp, bài toán tàn phế cũng rước khởi điểm từ thiếu nhi, càng cứng cáp thì tàn truất phế càng triệt để, cho tới tuổi bây chừ của Tiêu Triệt, huyền mạch tàn truất phế chủ yếu đang ổn định, chủ chốt không có khả năng chữa trị.

Tiêu Triệt vẻ mặt không thay đổi, siêu thản nhiên nói: “Nói như thế mà ko nhất định a.”

Hạ Khuynh Nguyệt nhẹ nhõm liếc nhìn hắn một cái: “Xem ra, ngươi vẫn tồn tại vọng tưởng chữa trị huyền mạch của ngươi?”

“Ta một mực đã chữa trị.” Tiêu Triệt mặt ko chút đổi thành nói.

Coi thêm: truyện ngôn tình 

Hạ Khuynh Nguyệt nhìn hắn một cái sâu sắc, từ bên trong góc nhìn hắn, nàng quan sát thấy không những một cái ngạo nghễ cộng tự hào, còn thêm ẩn chứa thâm sâu kì bí. Trong trái tim nàng u nhiên thở dài, nhẹ nhõm nói: “… Thiên Huyền đại lục địa vực rộng lớn, kỳ nhân dị sĩ càng nhiều ko đếm đc, có thể thật sự tồn tại kỳ nhân hoàn toàn có thể chữa trị huyền mạch của ngươi, ta vừa qua đích xác không đúng nhắc ra những lời cam kết như thế, ngươi cứ cho lời ta kể là của kẻ vô tri là được.”

Mấy lời nói ấy, sẽ cho ấn tượng của Tiêu Triệt đối với Hạ Khuynh Nguyệt lâm thời đổi thành bên trên diện rộng. Hắn chần chờ một chút, hỏi: “Lúc trước ngươi cần dùng băng lãnh Huyền Lực, là như vậy nào? Ta chả biết nghe đề cập qua phía bên trong Lưu Vân thành với người thân có thể dùng chiếc Huyền Lực này, sư phụ của ngươi, chắc rằng chẳng phải là kẻ của Lưu Vân thành… Dĩ nhiên, nếu như đấy là chuyện riêng tây của ngươi, ngươi rất có thể không đề cập.”

Hạ Khuynh Nguyệt trầm ngâm thật lâu, ngay trong lúc Tiêu Triệt cho rằng nàng sẽ không còn nhắc ra, lại nghe nàng tĩnh tâm nói: “Băng Vân quyết.”

Xem thêm: truyện đam mỹ sủng

“Băng Vân quyết?” cái tên này, làm cho Tiêu Triệt nao nao, trong tâm địa sinh ra phiêu bạt mơ biển quen thuộc. Tới lúc hắn đột nhiên nhớ tới cái brand name này đại biểu cho dòng gì, nhan sắc mặt trợ thì đại biến, thanh âm không thể khống chế thốt ra: “Băng Vân tiên cung!?!?”

Hạ Khuynh Nguyệt đôi mắt rất đẹp khá đổi, có chút ngạc nhiên liếc góc nhìn Tiêu Triệt, lúc hô lên tư chữ “Băng Vân tiên cung”, Tiêu Triệt biệt lập cảm xúc ko kiềm chế được, nhưng mà xem lại nàng, đang bình tĩnh như trước đó, vì trong cả là thành chủ Lưu Vân thành giả dụ đột nghe được danh tự này, thì cũng trở nên trực tiếp kinh khiếp body như nhũn ra, nhì chân run lên. Nàng khinh nhiên nói: “Sư phụ của ta, đúng là người Băng Vân tiên cung, ta cũng được xem như là môn đồ Băng Vân tiên cung… Chuyện này, khái quát Lưu Vân thành chỉ mang cha ta biết, ngươi là người đồ nhì biết tới. Ta nhắc cho ngươi… Vì ít ra trên danh nghĩa ngươi sẽ là phu quân của ta, xem như ta tôn trọng chủ quản duy nhất đối với ngươi đi.”

Đọc truyện hay: Truyện ngôn tình ngược H

“…”trong nội tâm Tiêu Triệt sốt ruột thật lâu chẳng thể bình phục. “Băng Vân tiên cung” tứ chữ này, tựa như một quả bom phệ dội vào nội tâm hắn. Vì đây là một tư tông môn cường đại tốt nhất Thương Phong đế quốc, là thánh địa nhưng mà toàn cục phần lớn huyền kém chất lượng trong Thương Phong đế quốc khao khát hướng đến, là sinh tồn siêu nhiên nhưng mà hàng năm hoàng phái của Thương Phong đế quốc yêu cầu triển khai cung phụng!

Thiên Kiếm sơn trang, Băng Vân tiên cung, Tiêu tông, Phần Thiên môn.

Thương Phong đế quốc là nước bé dại nhất trong bảy nước của Thiên Huyền đại, nhiều loại thực lực cũng rẻ tốt nhất, nhưng mà cho đến bây giờ vẫn không trở nên phần đông quốc gia không như kiêm tính, 1 bộ phận nguyên nhân rất lớn, là bởi vì tứ đại tông môn này. Vài đại quốc kia hoàn toàn có thể ko kiêng kị thực lực của triều đình Thương Phong đế quốc, nhưng mà không thể không kiêng tư đại tông môn này.

bốn đại tông môn này thực lực cao ráo chẳng thể nghi ngờ. Họ tuyển nhận môn sinh cũng cực kì nghiêm khắc, ko trọng xuất thân, lưu tâm nhất là thiên phú. Nói chung huyền giả của Thương Phong đế quốc ngay cả nằm mê cũng ước mơ rất có thể đi vào tư đại tông môn này. Có thể bước vào một trong những số tư đại tông môn này, cho mặc dù cho là môn đệ tầng chót, thì cũng làm cho Anh chị tấn tới, con gà chó lên trời, triều đình cũng biến thành tôn là thượng tầng, thậm chí phong hầu gia tước.

Đọc full truyện cô giáo Thủy

làm việc cái Lưu Vân thành nho nhỏ này, chả biết nghe nói có ai vào đc tư đại tông môn này, cũng không ai dám ảo mộng qua. So với Tiêu Triệt mà đề cập, danh tự tứ đại tông môn này như sấm bên tai, lại tương tự tồn tại trên trời cao, không biết dám kì vọng xa vời có một ngày đụng chạm tới… Ko nghĩ tới, lão bà gia đình vừa cưới về, cư nhiên là đệ tử Băng Vân tiên cung trong tư đại tông môn bài danh sắp với Thiên Kiếm sơn trang!

Tiêu Triệt bằng nhanh nhất vận tốc tĩnh tâm quay về, ngược lại hỏi: “Nếu ngươi là đồ đệ Băng Vân tiên cung, vậy Hạ gia những ngươi tại sao ko đem chuyện này công khai? Đem thân phận của ngươi, Hạ gia có thể dọc ngang nghỉ ngơi Lưu Vân thành, chính xác không một ai dám chọc. Phần đông mái ấm cao sang, tổng quan cả 1 nhà thành chủ, hồ hết vẫn tới cửa nịnh bợ, Hạ gia mọi ngươi tốc độ phát triển cũng biến thành bạo nâng cao mấy lần.”

“Bởi bởi vì ngươi.” Hạ Khuynh Nguyệt hướng dẫn.

“Bởi bởi… Ta?” Tiêu Triệt ngẩn ra, tức khắc im thin thít… 3 Chữ này, sẽ thực hiện hắn nghĩ tới duyên do.

“Chỉ đơn giản thân phận Hạ gia chi nữ gả cho ngươi, vẫn khiến nhiều loại Lưu Vân thành ồ lên. Nếu lấy thân phận môn đệ Băng Vân tiên cung gả cho ngươi, ồ lên, sự Việc không chỉ sinh hoạt mẫu Lưu Vân thành nho nhỏ này. Vô luận đối với ngươi, tốt so với Hạ gia chúng ta, đều có khả năng phân thành rất nhiều hậu quả chẳng thể đoán trước. Chung lại, chênh lệch giữa ngươi & ta, thật sự hết sức xa xôi.” Hạ Khuynh Nguyệt âm thanh nhẹ nhõm, ánh mắt thản nhiên. Tuy rằng chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đấy, cũng sẽ phiêu diễm loá mắt.

Tiêu Triệt chậm rì rì phun ra 1 hơi: “Vậy ngươi vì sao còn hy vọng gả cho ta?”

“Nguyên nhân trong thâm tâm ngươi rất phân minh… Bởi mệnh của ta là bởi Tiêu bá phụ cứu, ông còn bởi vì cứu ta nhưng mà khi tao phùng giết hại vô lực kháng cự, chính vậy thân vong. Cũng bởi vì ngày đó khi ta đc xuất hiện, phụ thân tức khắc lấy ta chỉ hôn cho ngươi, vô luận là do báo ân ân huệ của Tiêu bá phụ, Hoặc là thuận theo hứa hẹn của phụ thân, ta phần đa không có căn do ko gả cho ngươi.”

Hạ Khuynh Nguyệt nhướng mắt, mâu quang thanh lãnh tương đương Liễm Diễm băng hoa: “Ta sở dĩ kể cho ngươi là ta thuộc sở hữu Băng Vân tiên cung, vẫn muốn khiến cho ngươi biết, ao ước tu luyện Băng Vân, đầu tiên đề xuất Băng Tâm. Băng Vân tiên cung chỉ lấy nữ tử, mặc cả đời không thể dính tới dục tình, and cũng ko hình thành dục tình. Tuy rằng ta được gả cho ngươi, nhưng 1 đời này, ta không khả năng yêu bất luận kẻ như thế nào. Đặc điểm đó, ngươi nhất định phải ghi nhận.”

“… Cho dù ngươi ko phải là kẻ Băng Vân tiên cung, ta cũng ko cho rằng ngươi vẫn yêu ta.” Tiêu Triệt tự giễu cợt cười.

Hạ Khuynh Nguyệt lờ đờ lắc đầu: “Có lẽ ngươi hiểu lầm, ta cũng không hề nhìn ko nổi ngươi, cũng chưa đã từng khinh thường ngươi… Sư phụ cũng nhắc qua cộng ta quá nhiều lần, một các bạn cho dù đạt tới độ cao nào, cũng chỉ rất có thể nhìn xuống, chẳng thể khinh thị. Huống chi ta cũng chỉ với mới khởi đầu nhưng thôi. Thiên Huyền đại lục tuy lấy Huyền Lực vi tôn, nhưng mà cao nhân thông đạt các môn khác biệt như y sư, đan sư, khí sư đồng dạng càng nhiều thiếu gì kể, huyền mạch tàn truất phế, cũng ko đại biểu là mất đi con đường đi không giống.”

Tiêu Triệt một trận động dung. Lưu Vân thành chỉ lưu truyền Hạ Khuynh Nguyệt có dung nhan cộng thiên phú, chủ đạo không có bất kì ai biết rằng nàng dù rằng thanh lịch nhưng tâm cảnh thì đại phần lớn mọi người luống tuổi khó có được.

nhưng nàng, chỉ new mười sáu tuổi… Tiếp qua vài năm nữa, quả thực chẳng thể mường tượng. Khó trách đc người nhà Băng Vân tiên cung nhìn trúng!

1 nữ tử như thế vô luận tướng giả mạo, thiên phú, tâm trạng đông đảo có thể nói yêu nghiệt, cư nhiên biến thành lão bà của mình, thật là sở hữu điểm phiêu bạt giống như đang nằm mơ!

trường hợp không phải bây giờ bản thân đạt được nhì đời trải đời cùng ký ức, ngơi nghỉ trước mặt nàng, tuyệt đối vẫn tự ti ngay cả liếc ánh mắt nàng một cái cũng không có gan.

“Cám ơn ngươi kể mang ta điều ấy…” Tiêu Triệt cảm thán đề cập, kế tiếp câu nói biến đổi, ánh mắt trở nên ngưng thực: “Ngươi có thể nói cho ta biết, ngày nay Huyền Lực của ngươi, tới tột bực là cảnh giới gì giỏi không?”

Xem thêm: Truyện đam mỹ thanh xuân vườn trường

ngơi nghỉ mười sáu tuổi hoàn toàn có thể đáp ứng Sơ Huyền cảnh thập cấp, chuyện này xác thực là thiên phú kinh tổ ấm đủ đặt oanh động hoàn toàn Lưu Vân thành. Mà ngày nay, Tiêu Triệt sẽ thiếu tín nhiệm Hạ Khuynh Nguyệt thật sự chỉ mang Sơ Huyền cảnh thập cấp. Bởi sinh hoạt Lưu Vân thành thiên phú không có bất kì ai có thể sánh bằng, chủ đạo còn ko xứng lọt vào mắt Băng Vân tiên cung.

Tiêu Triệt bỗng nhiên hỏi ra việc này, làm cho Hạ Khuynh Nguyệt trợ thời trầm tư xuống, ko đáp lại. Mà nàng trầm mặc, cũng hiển nhiên tỏ rõ thực lực của nàng đúng mực không những Sơ Huyền cảnh thập cấp.

“Ngươi đề nghị đi mời rượu.” Hạ Khuynh Nguyệt nghiêng đi góc nhìn, chậm trễ nhắc.

Thanh âm nàng vừa hạ xuống, ngoài cửa một tiếng bước đi đủng đỉnh đến gần, tiếp sau là thanh âm bình thản truyền đến của lão quản gia Tiêu Hồng: “Thiếu gia, bắt buộc đi mời rượu.”

“Hồng gia, ta ngay thức thì đi ngay tức thì.” Tiêu Triệt đáp ứng 1 tiếng, sau cuối nhìn thoáng qua Hạ Khuynh Nguyệt, tiện thể tay tu bổ lại xống áo, đi ra cửa buồng.

Tiêu Triệt vừa rời đi, trong phòng tức khắc sinh ra 1 mảnh băng hoa lạc quan, bên trong băng hoa, 1 thân ảnh tuyết trắng lấy phương thức ảo mộng hình thành sống trước mặt Hạ Khuynh Nguyệt. Hạ Khuynh Nguyệt nhắm tới phía đằng trước, khinh liễm thân hình, nhẹ nhàng nhưng kính cẩn kêu: “Sư phụ.”

“Khuynh Nguyệt, ngươi đang đáp ứng mong mỏi, buộc phải cùng ta trở về Băng Vân tiên cung đi?”

Thanh âm này cực kỳ mềm mại đẹp, như mây phiêu miểu, như giúo mềm nhẹ, đủ để cho trái tim nóng giãy tuyệt nhất trên đời tổng số hòa tan.

Hạ Khuynh Nguyệt lại nhẹ nhõm lắc đầu: “Sư phụ, Khuynh Nguyệt còn mong muốn sinh sống lại 1 đoạn thời gian. Vừa đại hôn ta ngay lập tức rời đi, hắn vẫn rơi vào vô biên trào lộng càng rộng lớn chói tai, thỉnh sư phụ cho ta 1 tháng thời kì, ta đang rước 1 phương thức ko tổn thương hắn duy nhất, cũng ko đặt cho tất cả những người khác thường tiếp tục thương tổn hắn mà rời đi.”

Bạch y nữ tử ánh nhìn bình thản nhìn nàng, giây phút, chậm rì rì đồng ý, khá cười: “Cũng tuyệt. Nếu đang ngoại lệ khiến cho ngươi biến thành đệ tử độc nhất vô nhị của Băng Vân tiên cung trong vòng trăm năm hôn phối, như thế hoãn thêm 1 tháng cũng không sao.”

“Tạ sư phụ thành toàn.” Hạ Khuynh Nguyệt liễm thân, ngần ngừ một tý, nhẹ giọng nói: “Sư phụ, huyền mạch của hắn, thật sự không có chức năng chữa trị sao?”

Bạch y nữ tử cơ hồ không phải chần chờ lắc đầu: “Trên trái đất này, không tồn tại điều gì là bảo đảm… Mà ít ra theo ý ta, thì không có công dụng. Khuynh Nguyệt, ngươi có trái tim thiện lương, từ bi, có nhân, vậy đó rất hay. Chỉ với, vi sư lần này thật sự không hỗ trợ được ngươi.”

Bạn đang đọc truyện nghịch thiên tà thần

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *