tóm lược truyện ngôn tình “Lạc thiếu ly hôn đi”
Tác giả: Tích Tịch
Thể loại: truyện ngôn tình
Trích đoạn:
Tuy rằng kết duyên mới chỉ mang tam ngày ngắn ngủi, tuy vậy ba ngày này cô luôn luôn cố vô cùng sẽ cho 1 thành viên gia đình cung phi giỏi . Lúc đầu cô vốn chưa biết thổi nấu cơm, nhưng mà trước khi kết duyên một tháng, hàng ngày cô phần đa chạy tới khách sạn noi theo khiến vấn đề cho đầu căn bếp, cuối cùng lúc thực hiện bằng đến mức tay bởi vì bị bỏng lòi ra vô khối bọng nước thì mới học đc cách làm mấy món ăn, biến thành hàng ngày ngóng Lạc Lãnh Thần .
nhưng mà bữa nay vẫn trễ thế này, tại sao anh đấy đã chưa về?
nhìn thấy kim đồng hồ thời trang trên tường sắp chỉ chín giờ, An Nhiên ngay tức thì cởi tạp dề xuống chạy ra ngoài, khoảng đó giờ này anh đó đang về nhà rồi, đêm nay vì sao sẽ chưa nhìn thấy về?
Đọc thêm truyện đam mỹ
lúc cô đang sẵn sàng xuất hiện, ổ khóa mang động tĩnh vô cùng bé dại, còn chưa kịp kị, cửa đang đc chúng ta khác xuất hiện, gương mặt anh tuấn của Lạc Lãnh Thần từ từ sinh ra . Trên mặt An Nhiên còn chưa kịp hiện ra thú vui thì sẽ đàng hoàng cứng rắn quay về, vì cô bé đứng ko kể Lạc Lãnh Thầ , giả dụ chẳng hề nhắc trời tối đề nghị cô nhìn lầm thì các bạn kia chính là diễn viên vừa new hình thành bên trên tin tức, nữ minh tinh được anh một tay nâng đỡ .
ngay trong khi hai thành viên gia đình vào trong, An Nhiên sẽ rước lại kiểu dáng tươi cười đứng sinh sống 1 góc, nhìn chằm chằm nhì ngươi xuất hiện .
“Lạc thiếu , cô ta là… ” Bùi Thi Thi ko thân thương nhìn An Nhiên .
góc nhìn Lạc Lãnh Thần mặc nhiên đảo qua chỗ cô, ko dừng lại, An Nhiên cũng khẩn trương xiết chặt nhị tay lại, anh t , vẫn chia sẻ cô như thế nào ?
Ngay trước mặt tình nhân, nhắc cho cô ta biết, các bạn là thê thiếp của anh ta ?
Coi thêm truyện sắc
“Người thực hành việc”
Lạc Lãnh Thần liền tức thời kéo Bùi Thi Thi vào phòng, bỏ lại An Nhiên ngây ngẩn sững sờ đứng tại chỗ .
tổ ấm khiến Việc, giọng nó trong trẻo nhưng lạnh lùng quét qua trái tim cô , An Nhiên nhìn hai thành viên của nhà quan khách anh bè cánh em, chuyện này là ra làm sao đây?
Cô vô cùng ao ước xông lên phía đằng trước, tát 1 phát thật mạnh vào mặt Bùi Thi Thi, kể cho cô ta biết ai mới là nữ người sở hữu của dòng nhà này!
nhưng mà cô không kể gì, cũng ko làm gì, nhưng là trở về phòng ngủ của bạn, để tiếng vui cười kia ngăn cách ngơi nghỉ ở ngoài .
như vậy, cô với bị tính là một trong những gia đình thất bại không?
“A lô , tôi là An Nhiên” An Nhiên mỏi mệt nhận thiết bị cầm tay, vậy nên chủ đạo cũng không tồn tại nhìn dãy số hiện lên trên screen .
“Nhiên Nhiên , là anh.”
Giọng nam trầm phải chăng mang đi chút vui mừng quá bất ngờ vang lên, An Nhiên vẫn trong trạng thái ko lặng lòng bừng tình, ko chắc chắn hỏi : “Vũ?”
Đầu dế yêu bên kia truyền tới 1 tiếng cười sang sảng, An Nhiên giống như đang nhìn thấy một ốm trai em chồng anh đừng qua đây tựa ánh maặt trời sinh hoạt trước mắt cô, mẫu mồm tươi cười không kết thúc lòi ra dòng răng khểnh nhỏ bé.
Vũ là bạn bè chơi từ nhỏ bé đến lớn của cô, mà khi lên cao trung Anh chị chuyển đi , sau đó họ ngay tắp lự mất đi can hệ nữa, An Nhiên không ngờ cách vài năm lại sẽ có thể tái ngộ cậu ta .
“Anh bây giờ đã nghỉ ngơi đâu? Em tức thời tới ngay!”
công bố hỏi Vũ hệ trọng phân biệt, An Nhiên vui sướng khởi đầu mua xống áo, đó là lần trước tiên gặp khi hai bạn phệ lên, cô khăng khăng cần ăn mặc thật đẹp mắt, nhưng mà câu hỏi không vui Lạc Lãnh Thần vừa làm cho cô, cô đã quên mất rồi.
lấy ra loại váy dài black color bản thân khó có dịp mặc một lần, An Nhiên xõa mái tóc vừa buộc xuống, mãi tóc quăn đẩy sóng rủ xuống vai rung động lên xuống theo bước chân của cô, tăng thêm vài phần nhựa sống, dưới chân đi một vài giầy cao gót Giang sơn có nàng hở mũi trong quãng, An Nhiên soi gương, kiểm tra chúng ta ko phải là quá mức cho phép trọng thể cũng ko tới mức vô lễ, new vừa lòng đồng ý .
Từ ở trong nhà ngủ đi ra, Lạc Lãnh Thần & Bùi Thi Thi đã ăn cơm xong, đã ngồi cùng một chỗ xem TV . Tay anh cực kỳ tự nhiên đặt lên trên vai của cô ta, mà đầu cô ta thì nghiêng hẳn theo phía anh .
kích động dời tầm mắt, An Nhiên đi về phía cửa .
“Đứng lại.”
Giọng đề cập lãnh đạm, An Nhiên quay đầu nhưng nhìn thấy Lạc Lãnh Thần đã đã ngồi trên ghế sofa , trong cả đầu cũng ko quay đi chút nào, cô sẽ hoài nghi , vừa rồi không phải thành viên nghe nhầm chứ?
khi vẫn sẵn sàng rời đi, Lạc Lãnh Thần quay đầu nhìn về phía cô: “Đi đâu ?”
ngày bình thường cô ra ngoài không ăn diện thế này, hôm nay vì sao lại ao ước ăn mặc kiểu thế này để đi?
cái này làm cho Lạc Lãnh Thần trôi dạt khó chịu, giọng điệu đều chung chút gay gắt.
Bùi Thi Thi thấy An Nhiên, nghi ngờ nhìn về phía Lạc Lãnh Thần, các bạn thực hiện bằng vấn đề nhà chúng ta Lạc đều chung áo xống đẹp nhất như vậy sao?
Đọc thêm list Truyện bách hợp H
“Tôi đi chạm chán một thành viên gia đình quý khách hàng .” A Nhiên bất an vuốt vuốt tóc, cảm giác ánh nhìn của anh nhìn cô như thể hy vọng ăn giết mổ cô vậy, cô đắc tội ở đâu sở hữu anh à?
“Bạn nào?”
“Lạc không đủ,” Bùi Thi Thi mong mỏi làm bằng dịu bầu không gian căng thẳng một xíu, “Mặc dù anh là ông chủ của cô ấy nhưng mà cũng không thể dòng gì cũng quản đc.”
Lạc Lãnh Thần mím môi, đợt nữa đem tầm mắt của bạn tập kết sống bên trên TV .
An Nhiên nhìn anh, chỉ phiêu dạt bất lực, cuộc hôn nhân này của mình thật sự rất có thể cứu vãn sao? 1 Lời nói của người trong gia đình thiếu phụ kia có thể chi phối anh, còn cô, điều rất có thể làm cho đc là nhìn nhưng như không thấy ?
__________
thời điểm đi vào tiệm cà phê, An Nhiên từ xa đã nhìn thấy 1 gương mặt tươi cười rộng mở, nhận ra thân thuộc truyền đã từng chút 1 vào vào trong tâm, kỷ niệm phấn kích thuở ốm cũng ùa vào trong đầu của cô, tức thời tươi cười chạy đến: “Vũ.”
Trong sấp xỉ khắc cô hiện ra Vũ tức thì tìm được cô, cô rỡ lúc còn nhỏ tuổi luôn khóc nhè thật sự đã trưởng thành và cứng cáp rồi, khắp chúng ta chỗ nào thì cũng tỏa ra hơi thở mê tổ ấm, An Nhiên sẽ sở hữu thói quen xoa xoa chóp mũi giống hồi ốm : “May nhưng mà em còn nhớ anh, anh còn tưởng em đã chẳng chú ý anh từ lâu rồi chứ!”
An Nhiên thè lưỡi: “Sẽ ko đâu!”
nhì người ngồi xuống, Vũ gọi một ly cà phê đắng anh thích chiếc phiêu dạt trầm lắng của chính nó ; An Nhiên thì nhu muốn một ly nước trái cây.
“Hà, nhãi đã như hồi nhỏ nhắn, quí uống nước ép dâu tây.” Vũ chỉ chỉ ly nước của cô, nhắc .
An Nhiên hút một ngụm to nước trái cây, cười sở hữu anh : “Anh cũng như thể thế đấy thôi, quí uống cà phê đắng”
linh cảm này thật tốt, như là quay trở về quãng thời gian vô lo vô nghĩ trước đây.
“Đúng rồi Vũ, sao anh bỗng mong muốn trở lại đây vậy?” Lần đó khi Vũ đi vội vàng vậy đó, cô còn tưởng rằng anh vĩnh viễn sẽ không quay trở về .
Trong con mắt đen hiện lên ý cười, Vũ cười nói: “Nhớ em, trở về viếng thăm em một chút”
An Nhiên cho tới bây giờ hầu như coi Vũ tương đương là anh của bản thân nên cũng không thực sự chu đáo ít nhiều đến vẻ mặt lạ lùng của Vũ khi đề cập số đông lời này sở hữu cô.
“Đúng rồi , anh nghe nhắc em hiện giờ đang làm sinh sống tập đoàn Lạc Thị?”
“Vâng.” An Nhiên nóng vội áp chế phiêu bạt ko vui ,“Em sinh hoạt đấy tạo cho nhân viên công sở.”
Vũ lòi ra hàm răng trắng : “Vừa hay, anh cũng sẽ cho làm việc đó, tháng này anh mới tới.”
An Nhiên giờ đây new nhớ tới từng nghe đồng nghiệp người trong gia đình nhắc qua, tháng này trong ban chỉ huy tổ chức đang có 1 giám đốc mới, nghe đề cập chính là nhân kiệt mà tổng giám đốc nên trả giá cao để mang về: “Anh là giám đốc?”
gọi full truyện: Lạc thiếu ly hôn đi tại đây