Tướng mạo bình bình, vóc dáng bình bình, học lực tầm thường, chỉ duy nhất một thứ không bình thường, đó chính là số mệnh, một căn số xui xẻo, cực kì xui xẻo. Cũng như đó là số mệnh của teen girls 18 tuổi biển bất động.
Trình làng Yêu em thật xui xẻo
Tác giả: Tinh Dã Anh
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện Yêu em thật xui xẻo
Trời mưa dầm dề, rả rích..>
Cô ngáp nhiều năm một chiếc, quan sát vào cuốn lịch bên trên bàn, khác nhau tổ ấm vẫn sống ở gắng kỷ Hai mươi mốt, tuy nhiên quay lại cửa hàng sách hình họa nhỏ vị trí cô vẫn làm cho bổ xung, tại sao lại thành lập một sinh vật dải ngân hà sẽ đứng trước quầy tiểu thuyết ngôn tình chuyên chú nghiên cứu?
con vật đấy, theo Đánh giá bên ngoài, nếu tính theo tuổi tác của thế giới thì chặng sáu, bảy tuổi, chúng mặc một mẫu áo choàng trắng, rộng hậu sự thình, sau lưng có đeo một loại giỏ gỗ, miệng giỏ được đậy bởi một tấm vải trắng, có thêu phù hiệu thái rất, vừa chú ý sẽ biết, chúng mang quan niệm không trong sáng, toàn ý niệm tuyên dương “âm dương ổn định vương đạo”, nghiễm nhiên là đặc trưng một tiểu đạo đồng.
ngay hiện tại, nó vẫn nỗ lực một cuốn tiểu thuyết ngôn tình cực kì chấp thuận có tư tưởng “âm dương điều hòa cũng như bắt đầu vạn vật”, say mê nghiền ngẫm mặc kệ góc nhìn từ tổ ấm bao bọc, cho hầu như đoạn gay cấn, chúng còn đưa ngón tay lên miệng gặm ngoạm một bí quyết vô thức…

Này này này… Chưa nhầm đây chứ? Tuy cô luôn tin câu nói “khách hàng là Thượng Đế” nhưng sở hữu giới tính, tuổi tác, cộng thêm là cách ăn mặc của “cậu bé bỏng Thượng Đế” kia thật cận thận khi mua lựa chọn nhiều loại sách ấy rồi xem mang đến mức hăng say Vậy nên new đúng… Mà còn, chúng không bắt gặp cái hình tượng 18+ khiến người ta đảm bảo không dễ gì bỏ lỡ ở bên trên bìa sách sao? A Di Đà Phật…
Thôi chẳng thèm chú ý nữa, vừa quay đầu đi, cô gửi thẳng ánh mắt ra không tính cửa kính, sẵn sàng ôm thai trung ương sự buổn tủi, ăn uống lượng mưa phùn lất phất phía ngoài, ồ, thời tiết này thật ăn nhập biết bao mang cảnh trời đất thương cảm, lòng chúng ta buồn chán, kêu trời thán đất, chỉ đơn giản là… Bên ngoài cửa sổ còn một sinh vật dải ngân hà size rộng nữa sẽ đứng như trời trồng, quay lưng về bên cô.
loại áo trắng rộng săng thình quen thuộc…
loại giỏ béo được làm bằng gỗ đeo ở sau lưng… Sao lại quen do vậy nhỉ?
và cả dòng phù hiệu thái cực trên tấm vải trắng bít trên cái giỏ đấy nữa… Giống như đừng quen cùng vì vậy không?
loài vật dải ngân hà cao lớn Ngoài ra cảm thấy sau lưng gồm ánh nhìn kỳ dị đang hướng về phía bạn, đôi giày vải bên dưới chân chầm lờ lững vận động trong mưa, dòng ô trong tay nghiêng nghiêng, chắn ánh mắt của rượu cồn vật kia, đầu hơi xoay chút ít, lộ ra loại cằm hình vòng cung đầy đặn, một giọt nước mưa men theo dòng cằm đấy chảy xuống, lướt qua, rồi mau chóng trôi tuột xuống mặt đất.
Phi lễ vật thị [1], thấy đẹp thì mờ mắt, cứ coi như mình háo sắc, cũng phải tậu một người trong gia đình tầm thường, chứ chẳng phải là nhiều loại con vật ngoài hành tinh cũng như chũm… Đây chính là đạo đức nghề nghiệp và công việc cơ bản…
[1]: câu nói của Khổng Tử, có nghĩa là không chú ý mọi thứ không hợp lễ.
Cô đứng thẳng cổ, ép đầu mọi người quay lại bên trước quầy, thằng nhóc tay nắm cuốn sách chạy mang đến trước quầy, kiễng đôi chân mang giày vải và ngẩng khuân mặt chả biết vì sao lại đỏ ửng kia lên, nhoẻn mỉm cười cực kì thân mật, cậu ta cần dùng chất giọng ngọt ngào đa số chẳng hợp chút nào mang phương pháp của bản thân mình, nói:
“Chị à, chị gồm biết nhị hoa cuối cùng là cái gì không? Tại sao họ đầy đủ nói chúng rất ngon?”
“….”
“Trên núi chỗ em cũng có nhiều hoa, mật hoa rất hấp dẫn, nhưng mà trong sách lại nói là nhị hoa ngon hơn cả mật hoa.”
“….”
“Chị à? Chị có khỏe không? Sắc bên của chị ấy quan sát siêu đáng sợ…”
“…..”
“Rầm, bụp.”
“Chị à, chị ngồi xuống đất làm gì thế?”
“Ê, chú nhỏ bé này…”
“Tên của em là Phạn Đoàn [2].”
[2]: cơm cố
“…”
“Bố em nói, lần đầu nhìn thấy em là đúng lúc ông thấy bên trên bàn bao gồm hai cố cơm, do vậy đặt luôn tên em là Phạn Đoàn, cần nói bố em cũng thật thiếu nhiệm vụ, đặt tên cho em quá tùy tiện, nếu như lúc ấy vừa hay trên bàn của ông bày cha đậu [3], cầm ko phải tên em chính là Hạ bố Đậu [4] sao.”
[3]: Một loại đậu ở VN chưa tất cả.
[4]: Đậu rụng
“…Tội lỗi…”
>> xem thêm phân mục Truyện h
“Chị à, chị cũng cảm thấy hết sức cận thận khi mua nắm buộc phải không? Ý… Sắc mặt của chị ấy lại xanh hơn chút nữa rồi …”
“Chú bé bỏng Phạn Đoàn này… Cậu có thấy được cửa nhà kính vị trí kia không?&qu
“Vâng, nhìn thấy, trong suốt, vừa rồi em ở bên ngoài bao gồm nhận thấy chị.”
“Người đứng phía bên ngoài kia là… Sư huynh của cậu?”
“Đó là tía em.”
“Chị à, chị sẽ khỏe chứ? Sắc bên của chị ấy càng ngày càng cạnh tranh coi ấy.”
“… Bố… Bố cậu?” Cô chuyển ngón tay trỏ run rẩy chỉ ra rằng bên cạnh cửa, nếu như tính theo tuổi của con người thì sinh vật vũ trụ kia không quá hai mươi.
“Đúng cầm cố, cha em.”
“Hơ… Hơ hơ… Nỗ lực… Phiền cậu… Đến mở góc cửa đó, đi ra không tính, rồi giúp tôi đóng chúng nó vào… Cảm ơn! Làm cho phiền cậu rồi.”
“Chị à, liệu có phải là chị bảo em phắn đi không?”
“… Chính là cậu nói, chẳng phải bên tôi…”
“Ứ ừ, không được đâu.” Phạn Đoàn khom thành viên gia đình, giơ ngón trỏ khua khua trước bên cô. “Chị là đầu mối thiết yếu để đàn em tìm được ‘thằng tía kia’.”
“… Cậu… Cậu muốn làm gì? Tôi… Tôi biết hai sinh vật ngoài hành tinh nhiều người trong gia đình lườ ở đây chậm Như vậy cũng chẳng có ý gì tốt… Tôi mặc kệ cụm thành viên là người quen biết của công ty nào bên trên con người, cho đến lũ chuyên bắt cóc xử cô gái [5] lấy đi cúng tế quỷ dữ loạn phái, bên tôi nói mang lại cậu biết… Tôi hết sức thân với đội trưởng đội bảo an của khu phố này… Cậu.. Cậu chớ tùy tiện mang đến đây… Mẫu thằng tía gì gì đấy mà cậu nói, tôi bảo đảm chưa quen!” Cô tiếp tục giãy giụa bên dưới đất, hai tay thì chế tạo tư vậy che chở trước ngực.
[5]: cô nàng còn trinh trắng
“Chị à, chuyện chị là xử người vợ không nhất định cần nói lớn gắng đâu.” Thằng nhóc có lợi bụng thông báo cô một tiếng, rồi quay thành viên gia đình đặt cái giỏ xuống, gỡ tấm vải thái rất ra, mang đến tay vào trong lục tậu.
Cô nuốt nước bọt bong bóng đánh “ực” một tiếng, biết đâu thằng bé nhỏ lại vớt ra một thứ gì đó cũng như “Nhất nhật tang mệnh tán” hay “Thất bộ đoạn hồn”…, cô co cẳng toan vứt chạy, nhưng mà phía bên ngoài cửa kính kia còn duy nhất thành viên cứ đứng bất động như trời trồng, quay lưng về phía cô, khuôn bên hơi rủ xuống, chiếc ô bịt mưa chắn gió đấy vẫn được giữ nghiêng, chỉ để lộ ra chiếc áo dài vẫn chảy nước ròng ròng.
Anh ta gần như không thay đổi tứ thay. Trong mắt cô, tứ nuốm này sao mà giống mấy tên gần kề thủ giết người nhà chưa ghê tay trong sách rứa, cô thề là cô sẽ nghe thấy đầy đủ âm lượng của 1 cuộc chiến có vẻ trong một cuốn tiểu thuyết võ hiệp, khi giết tên boss khủng rốt cuộc, khi cô đã ở cấp cho level 0 đụng nên tên sau cuối cũng như chết chóc! Không hề là trời định bây giờ cô bao gồm tai họa đổ máu chứ? Dương thọ vẫn tận? Quan yếu nào! Nghĩ lại cả đời cô yên ổn thuận lợi, đường đời thênh thang, sức sống tràn ngập, bảy, tám giờ sáng new mở mắt ra, làm cho sao chắc là quen hero kích cỡ phệ của bọn yêu ma loạn phái này chứ?
“Chị à, nói dối có khả năng sẽ bị trời phạt đấy.” Vừa nói bàn tay nhỏ tuổi như mẫu trận thầu của nó vừa chìa ra trước bên cô, trong tay nó không hề là bình thuốc Hạc đỉnh hồng, ko phải là sát khí giết mọi người vô hình, càng không phải là vũ khí sinh học cỡ rộng, mà lại là một bức ảnh…. Trong ảnh chính là thằng ba vô cùng thiếu giáo dục, với nụ mỉm cười chưa đàng hoàng… Thằng cha này… Cô quen… Chẳng những quen… Hơn nữa siêu rõ, không, đề xuất nói là… Hận mang đến tận xương t
“Chị à, chị thật sự chưa quen các bạn này sao?”
“…”
“Ông ta tên biển Thước, tiệm xem tướng số ở đầu đường bên đông là ông ta mở nhưng mà mấy hôm trước có thím họ Lưu nói cho em, bởi ông ta tử vi rườm rũ, cấy bừa nhân duyên, khiến mọi người lấy nhầm bà xã, giờ vẫn bị người ta truy gần kề, do đó chiếc quán ấy đóng cửa ngõ lâu lắm rồi.”
“….”
“Nhưng nhưng ông ta gồm thiếu nữ tên là đại dương bất động, làm cho bổ xung trong tiệm sách ảnh ở đầu con đường phía tây này, sách trong quán ấy phần lớn là sách rất có hại cho sức khỏe và sự trưởng thành và cứng cáp của con trẻ yêu cầu thím đúng đắn chưa bao giờ mang lại đàn bà gia đình vào tiệm sách này…”
“Khốn kiếp! Đàn bà căn nhà cô ta bữa qua còn mượn ở địa điểm của chị đây một cuốn Tiểu mẫu đơn dâm đãng, bọc ra kế bên bởi loại bìa Giám định và ăn uống thơ từ rồi ôm ấp về!”
“Chị à, chuyện ấy không quan trọng… Cần thiết là… Chung cuộc chị gồm quen bố chị không?”
“… Xin cậu, đừng dùng thể hiện thái độ nghiêm túc do đó để hỏi loại việc mà khiến chúng tôi nghe hoàn thành chỉ muốn đánh mang đến cậu một trận…” Cô hất hàm, vòng tay trước ngực, tận dụng cao nhất với lợi thế áp đảo biệt lập về chiều cao để chú ý thằng nhóc trước mặt. “Tôi nói mang lại cậu biết, cứ coi cũng như đại dương Thuyết [6] là tía tôi, bên tôi cũng chẳng đon đả gì mang ông ta. Bên tôi lần khần ông ta đã thử chuyện tồi tệ gì với tía con cậu, đại khái cũng như nói ba cậu khắc hoàng hậu, nói cậu khắc mẹ, sau đó khiến thành viên gia đình cậu cốc tán. Xong xuôi chuyện, ông ta phủi mông vứt đi, rất nhiều chuyện thất đức như cụ chẳng bao gồm gì bất thình lình c nhưng mà cậu đừng chỉ ra rằng chắc là chọn được manh mối của ông ta từ địa điểm chúng tôi, tôi hầu hết không bao trùm, ông ta trước giờ cho chưa hình đi không ẩn, nếu tóm được ông ta, bên tôi nhất định chính là gia đình bạn bước đầu xông lên bóp bị tiêu diệt kẻ đã hủy hoại cả đời mình!”
>> đọc thêm thể loại Truyện đam mỹ sủng