Bát Nguyêt Trường An nổi tiếng với dòng truyện ngôn tình thanh xuân vường trường. Tác phẩm của cô đã được mua bản quyền và chuyển thể thành những phim truyền hình vô cùng ăn khách. Tìm hiểu đôi chút về tác giả này các bạn nhé
Đôi nét về tác giả Bát Nguyệt Trường An
Bát Nguyệt Trường An sinh ngày 12 tháng 8 năm 1987 tại Cáp Nhĩ Tân Trung Quốc

Tiểu sử
Năm 2006 cô đạt thủ khoa kỳ thi tuyển sinh đại học khối Khoa học xã hội thành phố Cáp Nhĩ Tân và được nhận vào Đại học Bắc Kinh với thành tích xuất sắc. Cô cũng được xem là một “học bá” chính hiệu trong giới nhà văn Trung Quốc. Năm 2009 cô xuất bản cuốn tiểu thuyết đầu tay, đến năm 2010 tốt nghiệp đại học và làm việc trong ngành đầu tư tài chính tại Thượng Hải. Năm 2013 cô từ chức và chuyên tâm viết lách. Bát Nguyệt Trường An là một trong những tác giả trẻ viết về thanh xuân được đánh giá cao của nền văn học lãng mạn Trung Quốc. Những tác phẩm của cô đều mang đậm màu sắc thanh xuân, vừa dịu dàng, vừa chậm rãi, vừa đọng lại trong lòng độc giả về một thời tuổi trẻ đã qua
Tác phẩm ngôn tình thanh xuân nổi bật của Bát Nguyệt Trường An
Điểu tuyệt với nhất của chúng ta
Thể loại: thanh mai trúc mã , ngôn tình thanh xuân vường trường
Tình bạn, tình yêu, cả hai đều không phải.
Mình ngồi cùng cậu ba năm, bóng dáng của cậu và bụi phấn đan xen vào nhau, hai thứ đó vẫn luôn hiện rõ trong tâm trí mình.
Mọi người vẫn luôn hỏi tại sao mình nhớ cậu rõ ràng như vậy, không vì sao cả, chỉ là mọi thứ giống như một cuốn sổ thu chi cần tỉ mĩ rõ ràng.
Mình không còn nhớ những gì chúng ta đã nói với nhau, những gì chúng ta làm cùng nhau, ai là người trộm bánh của người kia nữa…
Nhưng có một thứ mình luôn nhớ rõ, đó chính là cậu.
Mình nhớ rõ, trong quãng thời gian ba năm đó thì dù mắt mình nhìn về hướng nào thì mãi ngập tràn bóng dáng của cậu
Gửi cậu – người bạn cùng bàn
Thầm yêu: Quất sinh Hoài Nam
Thể loại: ngôn tình thanh xuân vường trường
“Lạc Chỉ yêu Thịnh Hoài Nam, chẳng ai hay biết.”
Bạn có từng, hay đang yêu một người mạnh liệt đến khắc cốt ghi tâm, nhưng không ai hiểu thấu chưa?
Chỉ một lần gặp gỡ thời ấu thơ, thế mà hình ảnh Thịnh Hoài Nam như đã in sâu vào tim Lạc Chỉ suốt mười một năm dài đằng đẵng.
Lần tiếp theo xuất hiện, anh ấy rực rỡ như ánh mặt trời, từ đó nhật ký của Lạc Chỉ trở thành một vở kịch chỉ có một diễn viên chính – đó chính là anh .
Lạc Chỉ rón rén yêu, cẩn thận yêu, nhưng tình yêu đó cũng vô cùng kiêu ngạo. Mối tơ vương trong lòng cô bung nở rất nhanh, chẳng thể nào mà dễ dàng tháo gỡ.
Người ấy ở đây, trong trái tim Lạc Chỉ, trong đôi mắt Lạc Chỉ. Chỉ cần bước thêm một bước là có thể phá vỡ khoảng cách của mười mấy năm.
Nhưng khoảng cách xa nhất trên thế gian, không phải là em yêu anh nhưng anh không biết. Mà là yêu anh, nhưng không thể chạm tới anh.
Giữa Bắc Kinh phồn hoa huyên náo, đại học P rộng lớn cũng chỉ giống như trường phổ thông Chấn Hoa mãi nơi phương Bắc xa xôi, khiến Lạc Chỉ bơ vơ, không có nơi nương náu.
Xin chào ngày xưa ấy
Thể loại: thanh xuân vườn trường
Dư Châu Châu ngã lên giường, bàn tay bụ bẫm trắng nõn nắm chặt lấy ga giường, cố gắng dùng cánh tay trái để đẩy người lên, bé mở mắt nhìn Simic đang khóc thút thít trong tưởng tượng của mình, sau đó nở một nụ cười nhìn rất bi tráng nhưng xinh đẹp nhất của mình, theo bé là vậy.
Nếu lúc này có thể hộc máu được thì tốt rồi.
Dư Châu Châu ngẩn người một lát, sau đó bò dậy, chân mập mạp chạy lạch bạch ra phòng khách, bé dùng sức nhấc ấm nước ấm lên, rót cho mình một ly rồi uống một hớp nhỏ, bé ngậm hớp nước đó mà không nuốt xuống, sau đó lại lạch bạch chạy về phòng, nhảy lên giường rồi tiếp tục nằm lên giường. Bé tiếp tục dùng vẻ mặt đau đớn, nắm chặt ga giường làm hoa văn hình mẫu đơn nhăn nhúm lại, sau đó cô bé tiếp tục nở nụ cười vừa bi tráng mà xinh đẹp kia của mình.
Từ từ, bé cố gắng khống chế nước từ trong miệng chảy ra chầm chậm.
Simic ở trước mặt bé mở to hai mắt đầy hoảng sợ nhưng lại không thể nói lời nào – đương nhiên là không nói được rồi, bởi vì Simic cần Dư Châu Châu lồng tiếng, mà bây giờ bé đang ngậm một ngụm nước trong miệng.
Năm năm bị đánh cắp
Thể loại truyện ngôn tình
Tuần trăng mật tân hôn của Hà Mạn và Tạ Vũ, ban đầu thật ngọt ngào hạnh phúc, chẳng may người chồng lái xe gây tai nạn. Sau tai nạn xe ,khi Hà Mạn tỉnh lại không thấy bóng dáng Tạ Vũ bên cạnh mình. Cô chỉ nhớ được vụ tai nạn kia xảy ra vào ban đêm, chị cô lại cho biết đã trôi qua năm năm kể từ ngày đó, cô và Tạ Vũ sớm đã ly hôn.
Hà Mạn đối với Tạ Vũ vẫn như cũ đầy tình yêu thương, không thể đối mặt với sự việc mà mình bị mất trí nhớ, sau đó liền đi tìm Tạ Vũ, hy vọng hiểu được năm năm đã qua xảy ra chuyện gì.
Trong quá trình giúp Hà Mạn ổn định tâm lý, Tạ Vũ và Hà Mạn ngày càng gần gũi, anh như thấy được Hà Mạn trở về là cô gái vô tư đáng yêu năm năm trước kia, làm cho mình một lần nữa lại yêu cô, tình yêu bị chôn sâu trong quá khứ dần thức tỉnh. Tuy bước qua nhiều khó khăn và thử thách, nhưng hai người quyết định tha thứ cho nhau, gương vỡ lại lành.Bỗng nhiên lúc này Hà Mạn lại xuất hiện di chứng tai nạn nghiêm trọng, tiếp tục bị mất đi năm năm trí nhớ, lấy lại tất cả những yêu thương của họ, liệu bọn họ có thể tìm được hướng đi về cánh cửa hạnh phúc?
Trên đây là đôi nét về tác giả Bát Nguyệt Trường An và các tác phẩm tiêu biểu của cô. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!